Trong Thế chiến II, việc sử dụng bom nguyên tử đã đánh dấu một trong những thời khắc đen tối nhất trong lịch sử nhân loại. Hoa Kỳ đã thả hai quả bom nguyên tử xuống hai thành phố Hiroshima và Nagasaki của Nhật Bản vào tháng 8 năm 1945, dẫn đến sự kết thúc của chiến tranh. Tuy nhiên, một câu hỏi thường được đặt ra là: Tại sao Tokyo, thủ đô của Nhật Bản, lại không phải là mục tiêu của bom nguyên tử?
1. Quyết Định Chiến Lược của Hoa Kỳ
Một trong những lý do chính khiến Tokyo không bị chọn làm mục tiêu là vì Tokyo đã bị tàn phá nặng nề bởi các cuộc ném bom trước đó. Trong suốt Thế chiến II, Tokyo đã trải qua nhiều cuộc không kích bằng bom cháy, đặc biệt là vào đêm 9-10 tháng 3 năm 1945. Cuộc tấn công này đã gây ra một trận hỏa hoạn kinh hoàng, giết chết khoảng 100.000 người và phá hủy gần như toàn bộ thành phố. Tokyo vào thời điểm đó gần như đã bị xóa sổ khỏi bản đồ, do đó, việc tấn công Tokyo bằng bom nguyên tử được cho là không mang lại hiệu quả chiến lược đáng kể.
2. Lựa Chọn Mục Tiêu Chiến Lược
Hội đồng Lực lượng Chiến lược Liên hợp của Hoa Kỳ đã lựa chọn các mục tiêu cho bom nguyên tử dựa trên các yếu tố chiến lược. Mục tiêu ban đầu là các thành phố có ý nghĩa quân sự và công nghiệp lớn, đồng thời chưa bị phá hủy hoàn toàn bởi các cuộc không kích trước đó. Hiroshima và Nagasaki được chọn vì đây là những thành phố có giá trị quân sự, với các căn cứ quân sự, cảng biển và nhà máy sản xuất quân trang. Ngoài ra, các thành phố này chưa bị ảnh hưởng nặng nề bởi các cuộc không kích trước đó, vì vậy các nhà hoạch định chiến lược muốn thấy rõ tác động của bom nguyên tử.
3. Tác Động Tâm Lý và Chính Trị
Một yếu tố khác là tác động tâm lý và chính trị của việc thả bom. Tokyo là trung tâm chính trị của Nhật Bản, nơi Hoàng đế Hirohito đang sống. Nếu Tokyo bị tấn công bằng bom nguyên tử, có thể sẽ khiến Hoàng đế và chính phủ Nhật Bản không thể tổ chức đầu hàng một cách trật tự. Điều này có thể dẫn đến sự hỗn loạn và làm phức tạp thêm việc kết thúc chiến tranh. Thay vào đó, việc thả bom ở các thành phố khác nhưng vẫn gây ra tác động khủng khiếp đã đủ để thúc đẩy sự đầu hàng của Nhật Bản mà không cần phải tấn công Tokyo.
4. Giữ Lại Tokyo Cho Cuộc Đàm Phán Hòa Bình
Một yếu tố khác có thể là tầm quan trọng của Tokyo trong các cuộc đàm phán hòa bình sau này. Các nhà lãnh đạo Hoa Kỳ có thể đã cân nhắc việc giữ lại Tokyo để có thể sử dụng làm nơi đàm phán hòa bình. Tokyo là trung tâm chính trị và biểu tượng của Nhật Bản, nên việc giữ nguyên thành phố này có thể giúp dễ dàng hơn trong việc thiết lập một chính phủ Nhật Bản sau chiến tranh và thúc đẩy quá trình tái thiết đất nước.
5. Khả Năng Hạn Chế của Bom Nguyên Tử
Cuối cùng, cần nhớ rằng vào thời điểm đó, Hoa Kỳ chỉ có hai quả bom nguyên tử sẵn sàng sử dụng: “Little Boy” và “Fat Man”. Với số lượng bom nguyên tử hạn chế, các nhà hoạch định chiến lược đã chọn các mục tiêu mà họ tin rằng sẽ có tác động lớn nhất để kết thúc chiến tranh nhanh chóng. Tokyo, mặc dù là một mục tiêu lớn về mặt biểu tượng, nhưng do đã bị phá hủy phần lớn, nên không còn là mục tiêu ưu tiên so với các thành phố khác còn giữ được giá trị chiến lược.
Kết Luận
Quyết định không thả bom nguyên tử vào Tokyo được dựa trên nhiều yếu tố chiến lược, tâm lý và chính trị. Tokyo, mặc dù là trung tâm của Nhật Bản, đã bị phá hủy gần như hoàn toàn trước khi các quả bom nguyên tử được sử dụng, và việc tấn công các thành phố khác như Hiroshima và Nagasaki được coi là cách hiệu quả hơn để nhanh chóng kết thúc chiến tranh. Hậu quả của các cuộc ném bom này đã để lại vết thương sâu sắc trong lịch sử, và nhắc nhở chúng ta về sự khủng khiếp của chiến tranh hạt nhân.
Kết nối với web designer Lê Thành Nam