Có bao giờ bạn dừng lại giữa dòng đời vội vã và tự hỏi: “Rốt cuộc, mình đang sống như thế nào?” Chúng ta thường cuốn theo guồng quay công việc, trách nhiệm, deadline, rồi cả những mối quan hệ đôi khi cũng chỉ như những tin nhắn vội vàng. Nhưng có lẽ, cuộc sống không phải là một cuộc đua. Nó giống như một bức tranh ghép từ những mảnh vụn của niềm vui, nỗi buồn, những khoảnh khắc tĩnh lặng và cả những lần lỡ bước.
1. BUỔI SÁNG, LY CÀ PHÊ VÀ NHỮNG DÒNG SUY NGHĨ LANG THANG
Tôi thích bắt đầu một ngày mới bằng một ly cà phê đen, không đường. Không phải vì tôi thích vị đắng của nó, mà bởi vì tôi cảm nhận được hương vị của thực tại, không pha trộn, không ngọt ngào giả tạo. Một buổi sáng yên bình, chỉ có tôi và những dòng suy nghĩ lang thang.
Có khi tôi tự hỏi: “Mình đã thực sự sống hay chỉ đang tồn tại?” Bởi đôi khi, tôi thấy mình giống như một cái máy – sáng bật dậy, làm việc, ăn uống qua loa, rồi ngủ. Một vòng lặp kéo dài mà nếu không để ý, ta sẽ chẳng bao giờ nhận ra nó đã cuốn ta đi xa đến mức nào.
Nhưng những ngày chậm lại, ngồi nhìn giọt cà phê nhỏ xuống, tôi lại nhận ra rằng hạnh phúc không ở đâu xa. Nó ở trong khoảnh khắc mình ngắm nhìn ánh nắng sớm, nghe một bản nhạc cũ, hay chỉ đơn giản là thấy lòng mình an yên.
2. NHỮNG CON NGƯỜI, NHỮNG CÂU CHUYỆN
Cuộc sống của tôi có những cuộc gặp gỡ bất ngờ. Tôi từng ngồi nói chuyện với một bác xe ôm, nghe bác kể về những năm tháng tuổi trẻ đầy đam mê, về những giấc mơ dang dở và cả những điều bác chưa bao giờ làm được. Một người đàn ông với gương mặt hằn sâu dấu vết của thời gian, nhưng ánh mắt vẫn lấp lánh khi nhắc về một thời tuổi trẻ.
Hay như chị chủ quán ăn nhỏ đầu hẻm, mỗi sáng đều tất bật, nhưng lúc nào cũng nở một nụ cười tươi rói với khách. Tôi từng hỏi: “Chị không thấy mệt sao?” Chị chỉ cười, đáp: “Mệt chứ, nhưng nhìn mọi người ăn ngon, vui vẻ là chị thấy vui theo.”
Có lẽ, hạnh phúc không phải là những điều xa hoa. Đôi khi, nó đơn giản là cách ta chọn nhìn cuộc sống.
3. ĐÔI LÚC TA CŨNG CẦN ĐI LẠC
Có một lần, tôi tự cho phép mình đi lạc. Không bản đồ, không kế hoạch, không đích đến. Tôi chỉ cứ thế đi, để đôi chân dẫn lối. Và tôi phát hiện ra một con phố nhỏ, nơi có một tiệm sách cũ yên tĩnh, với mùi giấy ố vàng và những dòng chữ đã phai màu theo năm tháng. Tôi ngồi xuống, lật từng trang sách, và cảm thấy như mình vừa bước vào một thế giới khác.
Đi lạc đôi khi không phải là mất phương hướng. Nó là cách để ta tìm thấy những điều mà trước giờ ta chưa từng để ý. Và đôi khi, ta cũng cần đi lạc một chút để biết đâu là con đường mình thật sự muốn đi.
4. SỐNG CHẬM, THƯỞNG THỨC NHỮNG ĐIỀU NHỎ BÉ
Có một bài hát tôi rất thích, lời của nó như một lời nhắc nhở:
“Slow down, you’re doing fine. You can’t be everything you want to be before your time.”
Cuộc sống không phải lúc nào cũng phải nhanh. Hãy thử chậm lại một chút. Hãy dành thời gian để ngắm nhìn bầu trời, để cảm nhận cơn gió mát lùa qua tóc, để thưởng thức một bữa ăn ngon mà không vội vàng. Hãy gọi một cuộc điện thoại cho người thân, thay vì chỉ nhắn một tin nhắn cụt lủn.
Bởi vì sau tất cả, cuộc sống không chỉ là những thành tựu hay những con số. Nó là những khoảnh khắc mà ta thực sự cảm thấy mình đang sống.
5. KẾT
Có thể bạn đang đọc những dòng này vào một buổi tối muộn, sau một ngày dài mệt mỏi. Hoặc có thể bạn đang nhâm nhi một tách trà, tìm kiếm một chút bình yên trong thế giới bộn bề này.
Dù bạn đang ở đâu, làm gì, hãy nhớ rằng cuộc sống không chỉ là những mục tiêu cần đạt được. Nó còn là những ngày nắng đẹp, những trận mưa rào bất chợt, những nụ cười vô tư, những cái ôm ấm áp, và những khoảnh khắc lặng lẽ mà ta thấy lòng mình an yên.
Hãy sống, thật sự sống – không chỉ tồn tại.